Thời Lâm lái xe chở Nguyễn Niệm đi. 
Đó là một khu du lịch gần ngoại ô thành phố theo kiểu Trung Hoa xưa, xung quanh đều là núi rừng, vô cùng thanh tịnh. 
Nguyễn Niệm thầm nghĩ, cô chắc chắn không dám tới nơi này, cho dù có bảo vệ khu du lịch tuần tra thường xuyên. 
Thời Lâm đầu xe ngoài sân, nhìn chằm chằm vị thái thái lỗ mãng hấp tấp này một lúc, mới nói: "Trước đây mỗi lần Lương tiên sinh về nước đều dẫn Thập Nhất đến nơi này, bình thường di động cũng khóa máy, một mình anh ấy ở đây một hoặc hai tháng mới rời đi." 
"Vì yên tĩnh sao?" 
"Chắc vậy." 
"Thế anh ấy ở nước ngoài cũng vậy sao?" 
"Chắc là không, Lương tiên sinh thích cắm trại, đi xa đều không dẫn theo tôi. Tôi chỉ là trợ lý công việc của anh ấy mà thôi." 
Nguyễn Niệm gật đầu, đang định xuống xe, lại dừng một một giây: "Tôi thấy anh đi cùng anh ấy với dì Khương, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" 
Thời Lâm lắc đầu: "Không có, khi nãy... Bà Khương muốn ly hôn với Lương Tư Ngọc tiên sinh, cần nhờ luật sư công chứng giấy tờ, văn kiện công chứng đều ở văn phòng của Lương Tư Ngọc tiên sinh, trong đó có một vài điều khoản nhắc tới Lương tiên sinh." 
"Sau đó thì sao?" 
"Sau đó là... Bà Khương muốn ra nước ngoài." 
Nguyễn Niệm im lặng mấy giây, sau đó cảm ơn Thời Lâm. 
Thời Lâm nói: "Thái thái, nếu muộn quá rồi thái thái vẫn muốn ở lại đây, trong phòng có đầy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-tim-sang-som/2668886/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.