Nghe Tử Đằng nói như thế thì Khang Dụ liền nở một nụ cười nhạt.
"Ghi nhớ hết tất cả? Cô có chắc không? Cô nghĩ cô là thần thánh hay gì à."
"Tôi chắc chắn có thể làm được."
Cô dõng dạc nói, thể hiện sự quyết tâm.
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||
"Được lắm. Như thế này đi, nếu như cô đàm phán không thành công, thì ngày hôm nay sẽ là ngày đi làm cuối cùng của cô ở Lâm thị."
Tử Đằng nghe như thế thì lặng người một lúc, trong lòng có chút bối rối.
Thôi rồi, lỡ như mình không làm được thì mất luôn cả công việc này. Không được, nhất định không thể bị đuổi việc, mình sẽ đàm phán thành công với bọn họ, sẽ dành lợi ích về cho công ty, chuộc lại lỗi lầm. Tử Đằng thầm nghĩ.
Đến Hoàng Nam nghe vậy cũng cảm thấy Khang Dụ quá nghiêm khắc, liền lên tiếng nói.
"Này Lâm tổng, tôi thấy như thế hơi nghiêm khắc, anh đang làm khó Tử Đằng đấy."
"Không hề, người phụ nữ may mắn lọt vào mắt của tôi sẽ không dễ bị đánh bại như thế đâu. Đừng coi thường cô ấy."
Hoàng Nam tròn mắt nhìn Khang Dụ một lúc.
Ra là nhân cơ hội này thử sức Tử Đằng à, nhưng nghe ngữ khí của Khang Dụ tự tin như thế thì chắc cô ấy sẽ thành công thôi, anh ngẫm nghĩ.
Bước vào phòng hội nghị, bọn họ thắc mắc tại sao không có tài liệu.
"Hội nghị sẽ bắt đầu ngay bây giờ."
"Không có tài liệu thì sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-tim-anh-rung-dong/3071780/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.