Cái… Sao lại ngồi cùng với Huyết Tâm?! Bộ cô nàng này không hiểu chuyện hay sao mà còn ngồi với cô ấy sau khi thấy chuyện khi sáng chứ? Khôi Vĩ hậm hực bước đến, không khỏi bày ra vẻ mặt “rất phiền” nhìn bọn họ.
_________________
“Rầm!”
Khôi Vĩ đặt mạnh mâm thức thức ăn xuống bàn khiến Tử Đằng giật bắn mình, tròn mắt nhìn anh khó hiểu. Còn Huyết Tâm đang cười đùa nói chuyện với Tử Đằng và Hoàng Nam bỗng chốc im lặng khi thấy anh đến, trầm mặc nhìn sang hướng khác.
“Không ai nói cho cô biết là không được nói chuyện trong bữa ăn à? Đến cả chút chuyện cỏn con này mà cũng phải đợi đến lượt tôi nhắc nữa sao.”
Khôi Vĩ bắt đầu kiếm chuyện để trút giận, nói với giọng điệu cọc cằn.
Còn chưa đụng đến đồ ăn nữa. Với cả ở đâu ra cái quy định vô lý đó vậy? Anh mới vừa nghĩ ra à? Tử Đằng thở dài chán nản, hận không thể nói thẳng mặt Khôi Vĩ câu đó.
“Xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý hơn, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”
Giọng cô đều đều đáp vài câu để làm vừa lòng hả dạ Khôi Vĩ.
“Mọi người cứ ăn trước đi, tôi có việc phải giải quyết rồi.”
Huyết Tâm vừa nói vừa đứng lên.
“Tôi đi lấy thêm nước chấm.”
Khôi Vĩ cũng đứng phắc dậy rời đi.
Mỗi người một ngã, trong bàn giờ chỉ còn mỗi Tử Đằng và Hoàng Nam.
Mặc dù tính khí sớm nắng chiều mưa của Khôi Vĩ cô đã sớm làm quen rồi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-tim-anh-rung-dong/2675539/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.