🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Hy | Beta: Mây

Ân Mặc nắm lấy cổ tay cô, ôm cô từ sô pha lên đầu gối mình, chặt chẽ khống chế cơ thể cô.

Những động tác liên tiếp, dường như mỗi ngày đều trải qua.

Phó Ấu Sanh không ngờ anh lại điên đến đây.

Tay bị trượt ra.

Bang một tiếng.

Điện thoại không có ốp bọc mạnh mẽ rơi xuống mắt đất, màn hình rơi thẳng xuống gạch men sứ cứng rắn, lăn một vòng tròn rồi quay lại đây.

Sắc mặt Phó Ấu Sanh khẽ thay đổi, nhìn màn hình điện thoại đã vỡ thành màn nhện, ánh sáng hiện lên một chút, ngày sau đó liền tối om.

Nhưng mà người đàn ông kia cũng không nhìn điện thoại.

Giọng nói trầm thấp mang theo nguy hiểm trí mạng: “Sanh Sanh, em muốn làm gì?”

Đã lâu rồi Phó Ấu Sanh mới nghe lại cách gọi này, hơi sững lại, ngay sau đó muốn đẩy vòng tay nóng bỏng lại bức người của anh ra, nâng lông mi lê, nhìn anh: “Ân tổng đây là chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn (*)?”

(*) Một câu tục ngữ của Trung Quốc,có thể hiểu là ích kỷ, mình làm được nhưng người khác không được làm. 

Ân Mặc lẳng lặng nhìn cô, thấy trong đôi mắt xinh đẹp của cô phản chiếu lại khuôn mặt của bản thân, dường như trong mắt chỉ có một người là anh.

Anh cúi đầu cười: “Tức giận lớn như vậy sao?”

Phó Ấu Sanh mím chặt đôi môi đỏ mọng, nhìn khuôn mặt mỉm cười của anh, biết rõ cô để ý cái gì, vậy mà anh lại cố tình lười để ý đến cô.

Cổ tay mảnh khảnh của Phó Ấu Sanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-dap-kho-cuong/236858/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.