10.
Những ngày kế tiếp, nhan sắc của Trình Nhược Nhược ngày một xấu đi, cô ta phải nhờ đến lớp trang điểm đậm để có thể duy trì được hình tượng.
Lần diễn tập cuối cùng, đôi mắt của cô ta đã hoàn toàn trở về dáng vẻ ban đầu, thậm chí còn sưng húp lên đến mức không dùng được miếng dán tạo mắt hai mí.
Còn riêng tôi thì đã hoàn toàn thoát ra khỏi vũng lầy.
Dưới sự nuôi dưỡng của tình yêu thì trạng thái tinh thần cũng như dáng vẻ bên ngoài của tôi càng ngày càng tốt hơn, Tạ Duyên còn thường xuyên thay đổi chiêu trò để đưa tôi đi ăn những món ăn ngon ở khắp nơi.
Và rồi ngày diễn kịch cuối cùng cũng đến.
11.
Hôm đó tôi dậy có hơi muộn, lúc đến nơi thì Trình Nhược Nhược đã trang điểm xong.
Cô ta mặc một chiếc váy dài khá phức tạp, muốn di chuyển cũng có chút khó khăn, cho nên khi nhìn thấy có một cậu bạn ở trước mặt cô ta liền tùy ý sai bảo: "Cậu mau mang cho tớ một chai nước đi."
Đổi lại là trước kia, cho dù giọng điệu của cô ta có tệ đến đâu thì với khuôn mặt xinh đẹp đó sẽ luôn có người sẵn sàng làm mọi việc cho cô ta.
Nhưng bây giờ hai mắt cô ta vẫn còn sưng húp, những chấm tàn nhang dưới lớp phấn dày đặc cũng không thể che dấu nổi, hàm răng không đều cũng được cũng lộ ra rõ rệt.
Nam sinh bị cô ta gọi đến vô cùng chán ghét mà liếc mắt nhìn cô ta một cái rồi không kiên nhẫn nói: "Cậu không có tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-dap-hanh-phuc/4396241/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.