Ực!
Khánh My khẽ nuốt một bụm nước bọt.
- Xong rồi sao?_ Duật Luân bất ngờ khi thấy Khánh My đứng ở cửa.
Khánh My bị Duật Luân hấp dẫn, chỉ máy móc gật đầu. Chợt nhận ra cô sắc đẹp dụ dỗ mà bản thân lại biểu hiện ra mặt quá mức nên Khánh My cố tỉnh táo làm ra vẻ không có gì đi lại tủ quần áo bình tĩnh lấy đồ rồi đi vào phòng tắm.
Khi Khánh My đóng cửa phòng tắm lại, nụ cười hồ ly của Duật Luân xuất hiện. Duật Luân không ép Khánh My làm chuyện vợ chồng với anh là sự thật nhưng anh không nói là anh không dụ dỗ Khánh My phải chủ động làm việc đó. Khánh My dù rất thông minh nhưng Duật Luân trải đời hơn cô trước tám năm nên con cừu non như cô sao đấu lại con sói như anh.
Khánh My đóng cửa phòng tắm lại, bình tĩnh treo đồ là giá sao đó tay liền bịt mũi.
Không được nhớ, không được bị dụ dỗ.
Khánh My nhắc thầm bản thân. Duật Luân ngày thường mặc kín đồ đã hấp dẫn chết người, hôm nay lại bán nude như thế cô chết mất.
Khánh My cởi đồ ra, mở vòi sen, đứng dưới vòi rửa sạch cái hình ảnh lúc nãy nhưng từng cái suy nghĩ "trong sáng" cứ hiện lên trong đầu Khánh My.
Nếu như giọt nước lúc nãy trên người Duật Luân đi xuống chút nữa thì sao nhỉ? Thôi có nhìn được đâu dù có quần che lại rồi. Hửm! Trời ơi Khánh My mày vừa nghĩ đến việc gì vậy. Không được suy nghĩ gì nữa, không được suy nghĩ gì nữa.
Khánh My vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-xem-anh-yeu-em-nhieu-nhu-the-nao/108998/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.