3 ngày sau...
"Ba, ba thấy khỏe hơn chưa?"
"Ba ổn, các con không cần lo".
"May là ba không sao, cũng hên là có người tốt hiến máu cứu ba. Nếu không...........tất cả cũng tại ông anh ác độc kia. Đến mạng sống ba mình cũng không quan tâm".
Ông nghe vậy không nén nổi đau lòng. Đứa con trai ngoan của ông, chỉ vì sự tình kia của ông mà không còn lưu luyến gì tới người ba này nữa. Mắt ông đỏ hoe lên, rồi lại cố dặn lòng. Đều là tự mình chuốt lấy.
Thấy ba xúc động như vậy, Bảo Ngọc càng trách cậu hơn. Còn Linh Đan thì khác, cô biết cậu lo cho cảm giác của mẹ nên mới như vậy. Cô còn đang nghĩ không biết có phải người hiến máu tình nguyện kia có phải cậu hay không. Vì nhóm máu này thuộc dạng cực kỳ hiếm, đâu phải lúc nào cũng may mắn đúng thời điểm như vậy.
"Ba, ba cũng biết Minh nó lo cho mẹ mà. Mẹ lại còn tình cảm với ba, suốt thời gian ba nằm viện mẹ đều đến chăm sóc ba. Nếu được con mong hai người sẽ tái hợp. Chỉ cần mẹ gật đầu, Minh cũng sẽ không ý kiến".
"Ba mẹ tái hợp không cần phải có sự đồng ý của anh ta".
"Bảo Ngọc. Không được nói anh con như vậy".
"Hừm...ba lúc nào cũng chỉ thương anh thôi".
Cô hờn dỗi quay mặt ra chỗ khác, ông cũng không biết nên làm sao cho phải bởi ai cũng là con ông.
"Ba cứ mặc kệ nó, lát sau sẽ không có gì nữa".
Bên ngoài có người đẩy cửa vào, thì ra là mẹ cậu.
"Mẹ, mẹ đến thăm ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-em-nhi-thieu-gia-nha-nguoi-ta/897275/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.