"Cậu nghĩ sau khi làm gì tôi, họ Hùng kia sẽ để yên cho cậu?"
"Tao không quan tâm. Cũng không nghĩ anh ấy đối với mày là thật lòng. Yêu sao? Hừ...hahahaaa... với anh ấy mà nói đối với mày cũng chỉ là đem lòng yêu thích. Một nam nhân như mày có thể tính đến chuyện lâu dài? Cho dù mày hay anh ấy có nghĩ đến thì chắc gì Hùng Phi đồng ý. Đại ca trước giờ rất sợ người ba này. Mày nghĩ có khả năng thay đổi được điều này".
Đúng. Với uy nghiêm của người ba từng là người đầy quyền lực giữa hắc bạch lưỡng đạo. Trước đây hắn luôn muốn bản thân sau này không chỉ có chút gì đó như ba hắn mà còn muốn hơn khiến ai cũng phải sợ.
Và điều đó...đã thành sự thật.
Nhưng có điều, Khải Hiên đã sai khi luôn khẳng định hắn vẫn còn sợ ba hắn.
Sự thật là trước khi hắn lên vị trí lão đại, hắn đã có được thế lực hùng mạnh của riêng mình. Có thể nói là muốn hô mưa gọi gió đều không vấn đề. Cho nên việc ba hắn giao quyền lại cho hắn chẳng khác nào để hổ mọc thêm cánh.
"Cậu theo đại ca cậu bao lâu rồi?"
"Không lâu lắm...7 năm thôi".
Cậu nghĩ: '7 năm sao? Vậy tính ra là năm hắn 18 tuổi đi. Mới chừng đó mà đã huấn luyện được người này thành sát thủ, đúng là không tầm thường nha'.
"Mày hỏi làm gì? So sánh thời gian xem ai lâu hơn?"
"Hừ..." Cậu cười khổ nhìn người trước mặt. Đúng là có chút gánh tị nhưng cũng đâu đến nổi lấy mình ra so sánh.
Cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-em-nhi-thieu-gia-nha-nguoi-ta/897268/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.