Như thường lệ, hắn thức trước cậu. Nhìn cậu hồi lâu, bản thân tự nghĩ cậu có phải là đang trách hắn. Cách tốt nhất bây giờ chắc là nên dọn vật cản đường càng sớm càng tốt thì cả hai mới có thể thoải mái, hắn cũng không buộc cậu quá chặt.
"Sao vậy?" Vừa mơ màng tỉnh dậy đã thấy hắn chiếu thẳng ánh mắt vào mình.
"Có phải thấy anh quá đáng?"
Cậu không vội trả lời, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Vì sao không tin?"
"Anh tin em, không có nghĩa......" Chưa nói hết bị cậu đưa tay lên cản.
"Những gì tôi không thích, người khác ép được sao?"
"..."
"Không thích như vậy, tôi khó chịu".
Ý cậu bảo hắn đừng làm những chuyện như vậy nữa, bây giờ không sao chắc gì sao này cũng vậy. Cậu trước giờ tự do vô lo vô nghĩ, chính hắn đã khiến cậu vượt giới hạn bản thân đã đặt. Dù sao đi nữa cũng đã đáp lại tình cảm của hắn, biết nên và không nên làm gì không nhất thiết phải lúc nào cũng có người theo sát. Cái này không phải là quan tâm mà là kiểm soát.
Hắn gật đầu đồng ý: "Em nói sao thì là vậy".
Bản thân hắn không chỉ muốn kiểm soát cậu, mà còn muốn khống chế cả tự do của cậu.Nhưng là nếu không đến bước đường cùng hắn sẽ không làm quá.
*****
MK......
"Hùng Minh Khang!"
Trong lúc đang chuẩn bị lên thang máy thì bị một cô gái xinh đẹp hét tên hắn. Đi cùng hắn là Tần Nguyên cùng với những người xung quanh đều giật mình. Còn có ngoài cậu ra cũng chưa nghe ai kêu cả họ lẫn tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-em-nhi-thieu-gia-nha-nguoi-ta/897258/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.