Hôm nay là ngày hết thời gian cậu ở bên cạnh người nhà mình. Đáng lẽ cậu không muốn về lại, nhưng lại không thấy yên tâm lỡ hắn nổi điên thì không xong.
Cậu chào tạm biệt mọi người lấy lí do là đi làm lại để mọi người khỏi nghi ngờ.
Vừa lên tới tới thành phố, cậu dự định đi trung tâm mua sắm mua ít đồ. Bỗng nhiên có một cánh tay khoác lên vai cậu.
"Ê, Triệu Gia Minh. Là cậu thật sao? Có biết tôi tìm cậu lâu lắm rồi không?"
"Nhất Lâm".
Anh là bạn thân của cậu. Cũng là Tổng Giám Đốc tập đoàn Dương Thị.
"Cũng may còn nhớ há, nếu không thì (giơ nấm đấm lên trước mặt cậu)".
Cậu quay sang đối mặt với anh gãi đầu cười cười.
"Sao quên được, bạn thân của tôi. Nào, ôm cái coi". Vừa nói vừa dang tay ra ôm anh,vì lâu rồi không gặp hẳn là rất nhớ nên ôm khá là lâu đi. Mọi người xung quanh cứ nhìn vào họ, có người có che miệng tủm tỉm cười, thậm chí còn lấy điện thoại ra chụp post lên group hủ.
Hai người cuối cùng cũng chịu tách ra, vẫn là không quan tâm đến ánh mắt người xung quanh, anh nhìn cậu nói: "Nghe nói cậu bỏ nhà đi? Chuyện là thế nào?"
"À, chuyện qua lâu rồi tôi cũng không muốn nhắc lại nữa".
"Được. Nhưng về sau không cho như vậy nữa, có gì phải nói với tôi cùng nhau tâm sự, không được chịu một mình biết không?"
Cậu gật đầu mỉm cười.
"Ais~ quên mất hôm nay họp lớp. Cũng sắp tới giờ rồi đó, mau mau đi thôi. Đảm bảo mọi người hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-em-nhi-thieu-gia-nha-nguoi-ta/897243/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.