Như lời đã nói trước đó, sáng sớm Hùng Minh Khang đã đưa cậu về quê thăm gia đình. Tâm trạng hôm nay của cậu không hiểu sao lại thấy hơi bất bình thường.
Đang mãi suy nghĩ thì cũng không biết tới nhà từ lúc nào. Tới khi định hình lại thì hắn ở bên cứ nhìn chằm vào cậu.
Cậu mở cửa xe đi xuống rồi bước vào nhà. Không thấy ai ở ngoài cậu hét to:
"Ông bà ơi...mẹ ơi....chị ơi....út ơi..". Đợi một lát sau mới thấy ông từ phía sau vườn rau đi ra.
"Ủa Minh về rồi hả con? Tự nhiên biến mất tiêu, ông còn tưởng lịch sử lập lại nữa ấy chứ. Làm mọi người lo chết đi được".
Cậu cười cười gãi đầu: "Hì hì..con xin lỗi để mọi người phải lo. Mà ông ơi, còn mọi người đâu hết rồi".
"Ừ thì 4 người kéo nhau đi chợ hết rồi. Ở nhà hoài thì cũng chán, đi ra ngoài đông đông vậy cho vui. Sẵn cho chị với em con biết chợ là gì, còn phải học nữ công giai chánh chứ không lẽ làm thiên kim tiểu thư không biết làm gì coi sao được".
Minh gật gật thấy ông nói cũng đúng. Mà nãy giờ hình như quên mất một người, thấy ông cứ mãi nhìn người này mà tò mò quan sát.
"Đây là....."
"Dạ đây là bạn con, còn đây là ông ngoại tôi".
Hắn sao khi được giới thiệu thì cũng lên tiếng: "Dạ chào ông, con tên Khang là ch....bạn trai của Minh".
"Bạn trai? Hai đứa....?"
"À..ha...thì bạn là con trai....nên gọi tắt là bạn trai...thưa ông". Cậu vội lên tiếng dập tắt sự nghi ngờ của ông.
Còn hắn thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-em-nhi-thieu-gia-nha-nguoi-ta/897241/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.