Edit: Rea
—————
Sáng sớm hôm sau, Hạ Kiến Vi tỉnh lại trong lòng Lục Tri.
Có lẽ gần tối hôm qua đã ngủ một giấc rồi nên hôm nay mới có thể dậy khá sớm như vậy.
Ánh sáng trong phòng vẫn còn hơi tối, Hạ Kiến Vi bị Lục Tri ôm eo ôm vào trong lòng, hai người ôm nhau kín kẽ, cũng may thời tiết đã bắt đầu chuyển lạnh, nếu là giữa hè mà ôm nhau ngủ với tư thế này thì thế nào cũng bị nóng đến nổi sảy cả người.
Ý thức của Hạ Kiến Vi dần tỉnh táo, mặt anh áp vào ngực Lục Tri, nửa đầu giấu dưới tấm chăn, nương theo ánh sáng không mấy rõ ràng, Hạ Kiến Vi cẩn thận quan sát khuôn mặt đang say ngủ của Lục Tri.
Lúc ngủ trông cực kỳ ngoan ngoãn, chẳng giống tên nhóc đã véo eo anh ra dấu kia chút nào.
Hạ Kiến Vi ghé đến nhẹ nhàng hôn lên môi Lục Tri một cái, Lục Tri mơ màng đẩy anh ra, Hạ Kiến Vi nhịn cười, vươn tay ôm lấy đầu Lục Tri, để cậu dựa vào người mình, dường như Lục Tri ngửi được mùi hương quen thuộc, dụi dụi vào chỗ vai gáy của Hạ Kiến Vi như một chú mèo con, rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Hạ Kiến Vi không nhịn được cười toét miệng, cố nén xúc động muốn cười thành tiếng, bạn nhỏ của anh sao lại đáng yêu như vậy chứ, thật là tim cũng muốn tan chảy mà.
...
Lục Tri có đồng hồ sinh học, vừa đến bảy giờ là cậu tự tỉnh, sờ soạng sang bên cạnh một chút, không có ai.
Ngồi dậy nhìn quanh bốn phía, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-con-cua-doi-tuong-xem-mat-phai-lam-sao-day/865070/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.