Edit: Rea
—————
"Đừng nhìn tôi như vậy, tôi sẽ cứng."
Như thể xác minh lời nói của Hạ Kiến Vi, anh thật sự có phản ứng.
Dù sao thì Lục Tri vẫn còn trẻ, trên mặt không thể khống chế mà nóng lên.
Hạ Kiến Vi nhàn nhạt nói: "Hơi cứng một chút, dáng vẻ tôn trọng đấy. Mặc kệ nó, bắt đầu vẽ đi."
Ban đầu Lục Tri còn không cách nào chuyên chú vẽ Hạ Kiến Vi, tầm mắt luôn không biết nên đặt ở đâu, vừa ngước mắt lên là chạm phải ánh mắt trêu ghẹo của Hạ Kiến Vi, vành tai Lục Tri không khỏi đỏ lên, cậu hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh.
Hạ Kiến Vi nhìn Lục Tri vốn tinh thần không yên, mặt đỏ tai hồng sau khi hít sâu một hơi, ngưng thần tĩnh khí, đôi mắt chỉ một thoáng đã trở nên trấn tĩnh và kiên định.
Trên tay cậu cầm bút, ánh mắt tập trung nhìn mình, không chứa một tia dục vọng, như một người tâm lặng như nước.
Nhiệt độ trên da dần lạnh theo thời gian trôi, thật ra Hạ Kiến Vi có thể cảm giác được có hơi lạnh, duy trì một động tác ngồi nửa giờ, cơ thể cũng hơi cứng đờ. Dù vậy nhưng Hạ Kiến Vi cũng hy vọng thời gian có thể trôi chậm một chút, chậm hơn một chút nữa, để anh hưởng thụ cảm giác được Lục Tri hết sức tập trung nhìn chăm chú, giống như trong ánh mắt, trong lòng Lục Tri chỉ có một mình anh.
Cho dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy cũng được.
......
"Cốc cốc cốc."
Lục Tri đi ra trước mở cửa, người đứng ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-con-cua-doi-tuong-xem-mat-phai-lam-sao-day/865039/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.