Hạ Kiến Vi vừa mới tiễn một tốp người đến thăm Hạ Dĩ Lương người lại nghênh đón một tốp mới. Hạ Dĩ Lương và Phó Cảnh Nhu cả đời này dạy vô số người, trải rộng khắp các ngành nghề, học sinh được bọn họ giúp đỡ cũng không ít, thế nên mỗi dịp Tết đến luôn có nhiều người tới thăm Hạ Dĩ Lương.
Trước kia khi Phó Cảnh Nhu còn sống, ngày lễ ngày tết sẽ có người đến thăm bọn họ, Phó Cảnh Nhu thích náo nhiệt nên Hạ Dĩ Lương cũng tiếp đón, sau khi Phó Cảnh Nhu đi, Hạ Dĩ Lương bảo bọn họ đừng tới nữa, ông không thích ồn ào.
Bây giờ cũng chỉ có dịp Tết mới có người đến đây thăm ông một chút, quanh năm suốt tháng luôn phải tới một lần.
Trong nhà Hạ Dĩ Lương đặt không ít quà tặng, đặt chỉnh tề đó giống như một ngọn núi nhỏ.
Chờ đến khi mọi người đều về hết thì Hạ Dĩ Lương mới bảo Hạ Kiến Vi dọn mấy thứ này lại, tặng đồ vật thì còn có thể nhìn xem chứ tặng đưa những sản phẩm dinh dưỡng này nọ Hạ Dĩ Lương cũng không thích ăn. Ông quay đầu nói Hạ Kiến Vi mang về nhà cho Dương Bội Nghi để đi thăm người thân, bạn bè.
"Con dấu kia của con khắc tới đâu rồi?" Hạ Dĩ Lương thuận miệng hỏi.
"Khắc xong rồi ạ." Hạ Kiến Vi vẫn luôn tâm tâm niệm niệm chuyện này, đương nhiên đã sớm khắc xong.
"Cho ta xem một chút được không?" Hạ Dĩ Lương mới vừa mở miệng lại lắc đầu, "Vẫn là thôi đi, nếu là quà tặng thì đương nhiên người nhận quà nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trung-con-cua-doi-tuong-xem-mat-phai-lam-sao-day/865029/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.