Đổi luôn cửa thì không cần, nhưng đổi khóa thật sự là việc cấp bách.
Phó Doanh ăn hai ba miếng là xong bữa sáng, lạnh mặt cùng Thường Nhĩ đi tìm người đổi khóa. Thường Nhĩ cầm điện thoại ấn vài cái, ngẩng đầu đáng thương hỏi: "Điện thoại tui hết pin rồi, cho tui sạc phát rồi gọi nha?"
Mắt thấy mặt của em hàng xóm đã âm u từ cấp 5 giật lên cấp 8, Chung Thu vội vàng vỗ bờ vai của hắn an ủi hỏi: "Cần tôi nhờ thư kí Phùng liên hệ giúp cậu không?"
Phó Doanh trừng mắt nhìn Thường Nhĩ đang không dám ngẩng đầu, quay sang lắc đầu cười với Chung Thu: "Không cần, như vậy làm phiền anh lắm."
"Phiền gì đâu, chỉ là giúp một cú điện thoại thôi mà." Chung Thu cười đẩy sữa bò đến tầm tay của Phó Doanh dịu dàng nói: "Cậu gầy quá, trên eo chẳng có tí thịt nào, nên ăn nhiều hơn chút."
"Cảm ơn nhưng không cần đâu. Anh cho Thường Nhĩ mượn đồ sạc chút được không? Điện thoại của nó với anh cùng kiểu." Phó Doanh nhìn hắn hỏi.
Chung Thu cười đứng dậy nói: "Để tôi đi lấy cho cậu ấy."
Phó Doanh gật đầu, nhìn Chung Thu vào phòng lấy đồ sạc, thất thần bưng sữa bò lên uống mấy ngụm, phát hiện bên trong có bỏ thêm đường, vừa đúng khẩu vị của hắn, nhịn không được lại nhấp thêm hai ngụm.
Đợi Chung Thu quay lại với đồ sạc, Thường Nhĩ ngồi bên cạnh sạc điện thoại, gọi điện cho công ty đổi khóa xong mới mạnh dạn hỏi: "Sao anh biết trên người nó không có thịt?"
Cả hai người đều sửng sốt, Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-trom/216377/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.