Thời gian cứ thế trôi qua, chớp mắt đã tới giai đoạn cuối thai kỳ.
Sau khi hiểu lầm được giải quyết, cả hai người ngày càng khăng khít với nhau hơn.
Cũng vì đang mang thai, nên tính tình của Omega thất thường vô cùng, thường hay giận dỗi vì những chuyện rất nhỏ nhặt. Hạ Viêm Phong vì sợ em nổi giận sẽ làm ra chuyện gì xấu nên lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau em, dịu dàng dỗ em và rất sợ sẽ chọc em bực bội.
Mục Đông đỡ bụng nằm trên sô pha. Bỗng nhiên em nảy ra ý xấu, em lấy chân đá Alpha của em, đợi khi Hạ Viêm Phong quay sang nhìn thì vẫy tay kêu anh sát gần lại.
Hạ Viêm Phong dán sát vào người Mục Đông, chống cả người để không trúng bụng to của em, sau đó chậm rãi cúi đầu dụi bên tai Mục Đông.
Hơi thở ấm áp cứ phả bên tai làm em thấy hơi ngứa. Mục Đông tránh nhưng không thoát, thế là nở một nụ cười, ánh mắt tinh ranh ôm lấy cổ Alpha. Khóe mắt em hồng lên, nhỏ nhẹ thì thầm vào tai anh:
"Anh yêu,"
"Anh có còn nhớ..."
"Chúng ta đã làm gì ở chỗ này không?"
Ánh mắt Alpha trầm xuống, biết rõ Omega đang trêu chọc mình nhưng vẫn im lặng như tiếp thu những lời em ấy nói. Anh cứ vậy chống người nhìn ngắm vợ, sau đó dụi vào cổ em, liếm yết hầu của em, để lộ răng nanh rồi cắn mút nhè nhẹ. Anh cong môi, nói nhỏ vào tai Mục Đông:
"Cục cưng,"
"Không ấy, nhân lúc chồng em chưa về, tôi giúp em nhớ lại một chút nhé?"
Mục Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-ro-muoi-muoi/957317/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.