Hai người hôn nhau.
Gỗ đàn hương và mùi bạc hà không ngần ngại dung hợp với nhau. Đây là lần đầu tiên họ chân thành phóng pheromone của mình ra, quấn quýt ôm nhau, hôn nhau, hết lòng biểu lộ tình yêu của bản thân.
Cuối cùng thì cả hai cũng đã mở lòng ra đón nhận đối phương.
"Nói lại lần nữa."
Hai mắt Mục Đông đỏ hoe, mơ màng nói:
"Em yêu anh."
Lời yêu từ tận đáy lòng.
Trái tim đập liên hồi như trống đánh, không ngừng vang khẽ bên tai, cứ thế khắc sâu vào xương cốt, vào tim gan.
"Em yêu anh."
Khi Hạ Viêm Phong nghe thấy Mục Đông nói câu đó.
Suýt chút nữa đã lau súng cướp cò.
Mục Đông mới mang thai được hơn hai tháng, nên dù hai người có tâm muốn làm cũng không có gan dám làm.
Hạ Viêm Phong nhìn bụng nhỏ của Mục Đông, ánh mắt sâu thẳm rung động như hồ nước nổi lên gợn sóng.
Yết hầu anh run khe khẽ, cẩn thận đặt tay mình lên bụng em, rất ấm áp và vẫn còn bằng phẳng. Anh từ từ áp mặt lên, hít một hơi thật sâu và cảm nhận hơi ấm của chỗ đó.
"Bé con..."
Alpha cao lớn nhỏ giọng thì thầm, thận trọng cứ như sợ bản thân sẽ dọa đứa nhỏ trong bụng.
Omega khó lắm mới nghe được anh nói gì, em cười khẽ nhéo vành tai Hạ Viêm Phong, dịu dàng nói:
"Con vẫn còn bé lắm,"
"Nên không nghe thấy anh nói gì đâu,"
"Ba nó à.."
Mục Đông vừa nói xong thì cảm giác được Alpha hơi khựng người. Em cười cười nghe Hạ Viêm Phong xấu hổ nói:
"Đông Đông... Em đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-ro-muoi-muoi/957315/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.