Bên ngoài là màu trắng noãn ưu nhã, làm cho người ta nghĩ hoàn mỹ lạnh như băng, nhưng nội tâm bên trong lại là một ngọn lửa sâu âm u.
Chỉ có duy nhất một điều là giống như không muốn mọi người phát hiện ra khe hở kia, chỉ khi thật để ý mới có thể phát hiện ra cái khe đó, nếu không người ngoài chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài hoàn mỹ không tỳ vết của nó.
Nhìn lén.
Nguyên Ngưỡng ôm tác phẩm, giống như đang ôm chính linh hồn của mình.
Anh hít sâu một hơi, quay người lại nhìn cô.
“Cám ơn em.”
Xuyến Hi nhún nhún vai, bày ra dáng vẻ không quan tâm, nhưng anh biết cô đang rất khẩn trương, sợ anh sẽ không thích món quà này, sợ anh sẽ không vui vì cô đem nội tâm của anh thực thể hóa.
“Anh rất thích.” Anh nhẹ giọng bổ sung thêm.
Cuối cùng cô cũng lộ ra nụ cười mang theo chút xấu hổ.
Vào giờ phút này, tình cảm của anh với cô mạnh mẽ đến không cách nào ngăn cản được.
“Em có đồng ý đi cùng anh đến Luân Đôn không?” Anh hỏi.
“Vâng. Nhưng mà bây giờ thời gian của em rất gấp, còn bốn sản phẩm nữa em chưa làm xong, mà em lại đang tốn thời gian ở Las Vegas, em không thể không trở về đẩy nhanh tốc độ lên.”
Anh để ‘Nhìn lén’ xuống bên cạnh, đi tới ngồi xuống bên cạnh cô.
“Anh muốn nói là, đến Luân Đôn sống với anh. Anh biết yêu cầu em rời khỏi Đài Loan là không công bằng với em, nhưng công việc của anh không có cách nào để rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-len/90079/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.