Thời gian Bạch Nhược Đình ở lại bệnh viện theo dõi đã qua, sau khi thanh toán xong viện phí thì Tiêu Tuấn giúp cô mang đồ đạc trở về nhà. Hai người cùng nhau lên xe, nhưng anh không vội quay về mà đưa cô đi ăn sáng. Ở Trùng Khánh rất nhiều địa điểm vui chơi, bên cạnh đó cũng có vô vàn những nhà hàng được bày trí thu hút khách, bắt mắt và sang trọng.
“Anh không bận việc ư?”
Bạch Nhược Đình ngồi xuống ghế, cẩn thận quan sát sắc mặt của anh. Thật ra lần trước anh ở ngoài hành lang nói chuyện cùng A Tân, nội dung ra sao cô đều nghe thấy hết. Cả đêm đó nằm suy nghĩ về những gì anh đã nói, mới cảm thấy quả thật khó thay đổi được. Thời thế đã không còn như xưa. Cả anh và Tư Bằng bây giờ đều có vùng trời riêng của mình, đều có nơi để tung hoành ngang dọc. Bạch Nhược Đình không thể nhúng tay vào chuyện làm ăn của anh, càng không thể bắt anh dừng tay lại.
Thay vì ngăn cản anh khiến quan hệ của hai người xấu đi, cô sẽ không làm thế. Cô muốn hiểu hơn về việc mà anh đang làm, hiểu về những cái lợi và những mối nguy mà anh có thể gặp phải. Nếu đã không thể làm khác, thì chỉ còn cách thuận theo.
“Anh không bận. Em vẫn quan trọng hơn.”
Nhưng lời vừa dứt, thì A Tân đã gọi điện thoại đến làm phiền. Tiêu Tuấn mắt thấy Bạch Nhược Đình có vẻ không quan tâm đến mới cầm lên xem. Dù sao vẫn là chuyện làm ăn, anh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-kia-nuoc-mat-cua-em/3399141/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.