“Không chấp nhận được thì đã sao? Nếu mày cảm thấy cô ta mới là người sau này mày cần dựa dẫm, thì cứ đi. Tao không giữ!”
A Tân ấm ức. Dù sao bản thân cũng đã đi theo bên cạnh Tiêu Tuấn gần hai năm, không ít lần vì anh vào sinh ra tử. Tuy tính khí anh ta có phần nóng nảy, thiếu suy nghĩ. Nhưng suy cho cùng, anh ta cũng chỉ trung thành với duy nhất anh mà thôi. Bạch Nhược Đình liếc nhìn anh ta, câu vừa rồi cô nói ra cũng đã đủ khiến anh ta khốn đốn một phần. Cô là người có thù tất báo. Anh ta trước đây đã từng vì nghĩ rằng cô ở cạnh anh khiến anh quên đi việc mình là người của tổ chức. Lúc đó có lẽ anh ta nghĩ, nếu thật sự vì một người phụ nữ mà Tiêu Tuấn thay đổi thì thật quá nực cười. Và bây giờ, Bạch Nhược Đình lại muốn cho A Tân thấy, chuyện nực cười này trên đời vẫn có thể xảy ra.
“Tiêu Tuấn! Bỏ đi! Anh cũng mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi đã!”
Anh ta nhìn Tiêu Tuấn rồi lại nhìn sang cô. Không thể ngờ, anh vậy mà vì cô nói một câu, sẵn sàng không truy cứu nữa mà bỏ đi lên lầu. Trước đây nhìn thấy anh đứng trên biết bao nhiêu người, thậm chí là đạp lên người họ mà sống, cũng chưa từng có ai có thể khiến anh thay đổi sắc mặt. Vậy mà Bạch Nhược Đình chỉ nói một câu, gương mặt yêu kiều mệt mỏi, anh liền im lặng mà làm.
“Bác sĩ Liêu đã dặn rồi! Anh không được cử động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-kia-nuoc-mat-cua-em/3399137/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.