Tảng sáng, vẹt nhỏ hiệu trưởng Mộ nuôi còn đúng giờ hơn gà.
"Lão Tam! Thằng con trời đánh! Lão Tam! Thằng con trời đánh!" Vẹt ta toàn thân trắng tinh, giọng phát ra chua lét, con vẹt này do ông bạn tốt tặng, bận bịu mãi không có thời gian chăm sóc, nói chi tới thời gian dạy nó nhại lời.
Con này chắc có tài khác người, chỉ nghe ông với thằng con cãi nhau đâu độ một lần đã học được cách ngắt đầu bỏ đuôi, cắt câu lấy nghĩa, trời sinh đần độn, cả câu của người ta nó nghe làm sao chỉ còn sáu chữ, còn chưa tính dấu câu linh tinh đâu. Mà cũng khéo, lúc đó ông cụ đằng sau căn biệt thự có mang dưới quê lên hai con gà, trống cả đôi.
Ông cụ có nguyên một vượn trái cây dưới quê, là nhà giàu số một trong khu họ. Có điều, chỉ có sở thích nuôi gà trống làm thú cưng. Con gà này cũng đâu có vừa, giờ sửu không gáy, chỉ biết bắt loa ò ó o đúng sáu giờ mỗi sáng.
Vẹt ta đi hóng hớt ăn dưa, chả biết lưỡi nó thắt bao nhiêu nút mới bắt chước bừa* nhại gà nhà người ta gáy. Nó hiểu cái *** ấy, mà có ngăn được nó đâu, động tác liền mạch trơn tru, không chút xíu trở ngại. Hoàn toàn không đếm xỉa tới ngày nào đó ông chủ nhà mình buồn buồn mần ngay một đĩa vẹt om sấu.
*东施效颦 (Đông Thi hiệu tần) tức Đông Thi bắt chước cau mày: nguyên chỉ người phụ nữ xấu xí bắt chước người đẹp trang điểm. Ví với việc không biết cái đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-gi/2835334/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.