Chuyển ngữ: Red de Ed
Dương Lạc lần tìm điện thoại vẫn còn đang rung, nhìn thấy màn hình hiện lên hai chữ “Thẩm Hàm”.
Ấn nút nghe máy.
“A lô, thầy ạ?” Dương Lạc mỉm cười nói, “Em vừa ăn bánh bao ở căng tin xong, ngon lắm ạ. Ngày mai có muốn em mang cho thầy một ít không?”
“Không cần đâu. Cảm ơn em.” Thẩm Hàm trả lời bằng chất trọng trầm thấp.
“Sao thế ạ, nghe như chả có tinh thần gì hết.”
“Không sao. Tôi bảo này.” Thẩm Hàm ngừng lại, “Ngày mai tôi phải chạy bản thảo, thế nên, muốn ở một mình trong nhà thôi.” Anh nói hết sức dè dặt, giọng điệu cũng ngày càng thấp.
Dương Lạc cau mày, vẫn đáp: “Vậy được. Thầy cũng đừng gấp quá, đừng thức khuya ạ.”
“Ừ, tôi biết rồi.”
“Vâng, thầy cúp đi ạ. Cố lên thầy nhé.”
Dương Lạc cất điện thoại vào túi.
Chạy bản thảo ư?
Thẩm Hàm bỏ điện thoại xuống, cảm giác lòng bàn tay đã mướt mồ hôi.
Lừa người khác đúng là không dễ dàng, ban nãy tim đập nhanh quá. Anh khum hai tay trước ngực, vùi đầu xuống: Chỉ lần này thôi, tôi sẽ không giấu em gì nữa. Tôi hứa đấy, Dương Lạc.
Sau đó, anh nhắm mắt lại.
Lý Gia Thiên sắp đến rồi.
Lúc nghe thấy giọng hắn trong điện thoại, đáy lòng lại bình tĩnh bất ngờ. Những ảo tưởng, dự định trong mấy năm nay, tất cả trở thành màn dự diễn tài tình. Vẫn là hình thức một hỏi một trả lời, âm sắc vừa trầm thấp vừa nồng nà; quen thuộc, tựa như thời gian quay trở lại, tái hiện những ngày xưa cũ.
Thẩm Hàm còn nhớ mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-em/648430/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.