🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những ngày đó tựa như một giấc mộng mơ hồ, chuyện cậu đã từng là một linh hồn nhỏ lai vãng trên thế giới này, nó tồn tại trong đầu thật mờ ảo. Kỳ Nhiên cũng không biết đó là một giấc mơ hay thật sự là sự thật.

Đau đớn ngày đó lại chân thật như vậy, ngày cậu cảm thấy như bị xé rách rồi chật vật gọi tên Đỗ Mạnh, nó chân thật đến mức làm cậu sợ hãi.

Ngày đó Đỗ Mạnh nói người hắn yêu là cậu...

Khi tỉnh lại, cậu cũng không dám nghĩ đến 'giấc mơ' hoang đường đó, đầu óc cậu có chút mơ hồ, có lẽ là do não bị tổn thương nên rất nhiều chuyện cậu không nhớ nữa, nhưng chuyện của Đỗ Mạnh lại mồn một in sâu vào tâm trí cậu.

Cậu không biết nên thấy vui vẻ hay nên phiền muộn vì cái sự dai dẳng chẳng dứt này.

Cậu thật hi vọng, cậu quên đi hắn!

Kỳ Nhiên ngủ đến ngày hôm sau mới dậy, ba và mẹ cậu đã xuất hiện tại bệnh viện từ lúc nào, Kỳ Long đi về nhà dọn phòng cho cậu để đón cậu trở về còn Đỗ Mạnh đã đi mua thức ăn sáng.

Cuống họng không còn nặng nề đau rát mỗi khi cố gắng cất giọng, tứ chi cũng có điểm thoải mái hơn lúc mới vừa tỉnh dậy do được Phượng Nhan chăm chỉ đấm bóp, bây giờ cậu đã có thể ngân nga vài từ cảm thán và đã động được cánh tay.

"Con tỉnh rồi!" Kỳ Mộ Vân có khuôn mặt trung niên nghiêm nghị, nhưng lúc này cả khuôn mặt ông như được bao phủ nét vui vẻ ôn nhuận, Kỳ Nhiên bất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-anh-khoc-vi-em/910112/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhìn Anh Khóc Vì Em
Chương 17: Có phải em còn giận anh?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.