“Hứa Từ.” 
Đêm thanh lặng gió, ánh đèn lờ mờ chiếu xuống gương mặt đối phương khiến cô không nhìn rõ biểu cảm của anh. 
Cô không có ý định gọi “Giáo sư Hứa” mà gọi thẳng tên anh. 
“Anh đang có ý gì đây?” 
Cô sẽ không nghĩ Hứa Từ vô tình đến Nhĩ Hải xong bất ngờ gặp được cô đâu. 
Hạ Kinh Niên cúi đầu không nhìn thẳng vào mắt anh. 
Hơi thở của Hứa Từ trở nên nặng nề, nghe được rõ ràng trong không gian tĩnh lặng. 
“Hạ Kinh Niên, em…” Anh dừng lại: “Em thích anh sao?” 
“Anh không biết ư?” 
Hứa Từ nhíu mày, từng bước từng bước sát đến bên cô, anh đi lên phía trước một bước, Hạ Kinh Niên liền lùi về phía sau một bước. 
Cho đến khi – 
Lưng cô chạm vào tường, cái lạnh từ phía sau khiến cô sững người, từ khi nào đã không thể lùi được nữa thế này? 
Dù trong hoàn cảnh này hay trong chuyện tình cảm với Hứa Từ. 
Cô không còn đường lui cho mình nữa rồi. 
“Hứa…” Cô ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt đen láy của anh. 
Cô đột nhiên mỉm cười. 
Hứa Từ cúi đầu nhìn cô, Hạ Kinh Niên vội vàng nghiêng đầu sang một bên, nói: 
“Hứa Từ, anh có thể lùi về sau một chút được không?” 
“Không.” 
Anh không hề giữ khoảng cách cho cả hai mà còn tiến gần hơn đến bên cô. 
Thậm chí Hạ Kinh Niên còn cảm thấy chỉ cần cô ngẩng đầu lên chút nữa chắc chắn sẽ chạm phải cằm anh. 
“Không phải em nói thích anh sao? Hử?” 
“Hứa Từ…!!” 
Cô không biết có chuyện gì đang xảy ra để cho Hứa Từ biến thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-nam-troi-di/159679/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.