Nếu như, có thể đi đến bên người kia...
Nếu như, có thể nắm lấy đôi tay kia...
Bất luận biến thành bộ dáng gì, cũng không quan trọng!
Nam tử cả người đều là máu ngã xuống đất, rõ ràng đã dùng hết khí lực, vẫn giãy dũa bò về phía trước. Trong miệng lẩm bẩm đọc một cái tên, từng chút từng chút, bò vào trong lòng thân ảnh hư ảo kia.
“Nói cho y biết, không nên đợi ta nữa.”
“Ta phụ tâm, đã không có khả năng trở về bên cạnh y.”
Một mảnh bóng tối.
Lúc Chương Hoa từ trong mộng giật mình tỉnh lại, trời còn chưa sáng. Bên trong nhà yên tĩnh, ánh trăng trong trẻo lạnh lùng từ cửa số xuyên vào, Tố Tu đang nằm một giường, ngủ thật sâu.
... Lại là giấc mơ tương tự.
Chương Hoa thở dài một hơi, có chút hoảng hốt đè trán, hối hận lúc đầu mình đến Long cung mượn kính tiền thế, tình cờ nhìn thấy đoạn quá khứ đó. Hắn chỉ tò mò kiếp trước của Tố Tu mà thôi, ai ngờ lại đúng lúc nhìn thấy kiếp trước của mình —– đó là một nam tử loài người vừa dốt vừa ngu.
Ngay cả lực lượng bảo vệ người yêu cũng không có, chỉ có thể gảy tay gảy chân, giống như con sâu đi bò trên mặt đất, nhưng cho dù dưới tình huống này, cũng còn toàn tâm toàn ý nhớ đến người kia.
Tình nguyện phù lòng bạc tình, tình nguyện bị y oán hận, cũng không để cho người kia... biết chân tướng.
Thực sự ngu xuẩn!
Kiếp trước, kiếp này thì như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-chi-nhu/3073533/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.