Chương Hoa mơ hồ cảm thấy trán co rút đau, rất nhiều đoạn ngắn mơ hồ xẹt qua đầu, nhưng lúc cẩn thận hồi tưởng lại, cái gì cũng không nhớ được. Chỉ có thể uổng công nhăn mi, dùng sức cắn răng.
Long Vô Ba thấy thế, không nhịn được đưa tay kéo cánh tay của hắn, hỏi: “Này, ngươi sao rồi? Sẽ không phải là trúng tà chứ?”
“...”
Chương Hoa cũng không đáp, chỉ giương mắt, bốp một cái hất tay Long Vô Ba ra, xoay người rời đi. Cả người hắn hoảng hoảng hốt, tự mình đọc chú ngữ, một đường ngự phong mà đi.
Không lâu lắm, đã trở lại yêu giới.
Sau khi trải qua ác chiến của một người một rồng kia, quả nhiên phủ Hồ vương đã hư hỏng nặng. Chương Hoa mới vừa vào cửa, Như Ý cùng Linh Lung liền bước nhanh lên đón, hỏi han không ngừng.
“Đại vương, ngươi có thể trở lại.”
“Đại vương, Tử Dương Chân Nhân đem ngài bắt đi đâu?”
“Đại vương có bị thương không?”
“Tại sao Long Vương đại nhân không cùng ngươi trở lại?”
Chương Hoa khoát tay chặn lại, trực tiếp đi thẳng về phía trước, căn bản lười đáp lại.
Trán vẫn đau đớn vô cùng.
Rõ ràng cùng Tử Dương Chân Nhân đó chỉ gặp mặt có mấy lần, vì sao chỉ cần nghĩ tới y, ngực lại đau đớn không ngừn? Chuyện trong năm trăm năm bị hắn lãng quên, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc... Là ai lấy trộm tâm ai?
Đang suy nghĩ, bên tai chợt vang lên một tiếng trận tiếng kêu sắc bén, ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-chi-nhu/3073522/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.