“Này? Ngươi cứ vậy mà đi? Này này, chờ chút!”
Chương Hoa gọi suốt mấy lần, Tố Tu cũng không để ý tới, chỉ đành phải thở dài một hơi, chán nản ngã ngồi trên giường. Hắn thử giật giật tay chân, phát cái gọi là Hàng Yêu khóa này quả nhiên lợi hại, bản thân lúc này ngay cả nửa điểm phép thuật cũng không thể thi triển.
Nếu nói thực sự muốn chạy trốn, cũng không phải không có cách.
Chẳng qua...
Hắn cúi đầu nhìn bàn tay mình một chút, cảm giác vết bỏng kia lại đau, ngực tự dưng có rút đau đớn một cái. Rõ ràng vừa thấy người kia đã cảm thấy cả người không được tự nhiên, nhưng hết lần này đến lần khác tham dung nhan lạnh lùng đó.
Mặc dù Tố Tu không chịu thừa nhận, nhưng thực sự là thích mình đúng không?
Chẳng qua là không biết mình trộm đi tâm của y khi nào, sau sao lại quên mất không còn một mống?
Chương Hoa khó hiểu, hơn nữa tới tới lui lui giằng co nửa ngày, bây giờ mệt muốn chết, liền dứt khoát ngửa đầu, ngủ say trên giường cây.
Trong mộng tựa hồ mơ thấy rất nhiều đoạn ngắn, nhưng tất cả đều không nhìn rõ lắm, chỉ mơ hồ nhớ ánh mắt lạnh như băng cùng vẻ mặt quyết tuyệt của người nào đó. Sau đó, ngực từ từ truyền tới cảm giác khó chịu, đau nhói không dứt.
Lúc thanh tỉnh lại, sắc trời đã tối.
Ánh sáng trong nhà u ám, trên bàn chỉ đốt một cây nến nhỏ, vô cùng chuyên chú lật sách.
Môi hồng răng trắng, mi mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-chi-nhu/3073516/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.