Thấy thế, Chương Hoa tất nhiên kinh ngạc, mờ mịt không hiểu.
Long Vô Ba vẫn là vẻ mặt tự đắc nhởn nhơ, cố ý vô ý nhìn lên xà nhà một cái, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ bàn.
Chương Hoa vội vàng thuận thế nhìn sang chỉ thấy một đạo nhân ảnh từ từ hạ xuống giữa không trung —- bạch y trắng tuyết, tóc đen dài tới thắt lưng, khuôn mặt lạnh lùng như băng, hàn ý quanh thân nghiêm nghị, bộ dáng cực kỳ đáng sợ.
Chương Hoa bất giác sợ run người, lắp bắp hỏi: “Tiên, tiên quân? Ngươi sao lại ở đây?”
Tố Tu không đáp, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, một đôi tròng mắt sâu u tối, thật giống như ngoài Chương Hoa thì không còn thấy nhưng người khác nữa.
Đáy lòng tức giận cuộn trào, phía trước tràn đầy sương trắng, rõ ràng trước mặt là Hồ vương phong lưu phóng khoáng, trong thoáng chốc, lại tựa như thấy lại một thân nữ trang kia, lớp trang điểm đậm xóa sạch hình ảnh nam nhân xinh đẹp.
Bất luận là ngã bao nhiêu lần, cũng vẫn cười hì hì bò dậy quấn lấy mình.
Bất luận là thống khổ cỡ nào, cũng vẫn dịu dàng mỉm cười, khuôn mặt dịu dàng vưon tay về phía mình, nhẹ nhàng nói một câu: ngươi chỉ cần tin tưởng ta là được.
Vì vậy Tố Tu với tay.
Ảo ảnh kia bỗng chốc biến mất.
Tất cả nhu tình, chợt như mộng.
Cách hồi lâu, y mới hé môi, giọng nói cứng rắn hỏi một câu: “Ngươi muốn thành hôn?”
“Ách, đúng vậy.”
“Ta hỏi một lần cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-chi-nhu/3073511/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.