Hôm đó Tố Tu một cước đá Chương Hoa ra khỏi cửa sau, quả thực yên tĩnh vài ngày. Nhưng vào một buổi sáng của nửa tháng sau, cổng lớn chợt bị người gõ đến chấn động cả bầu trời.
Trong lòng y tràn đầy sự không kiên nhẫn mà đi mở cửa, vừa đưa mắt nhìn, lại thấy hồng y nữ tử xinh đẹp —— trang sức đầy đầu, áo váy bay bay, hàng mi cong tựa như nét núi xanh, một đôi mắt trong tựa như làn nước hồ thu, chẳng qua là ngũ quan dù có đẹp nhiều thế nào, cũng không thể nhìn ra đây là một cô gái. Hơn nữa khuôn mặt được đánh quá trắng, môi lại quá đỏ, trang điểm dày đặc khiến cho nét đẹp đều bị xóa sạch, chẳng ra cái gì cả.
Tố Tu liếc mắt một cái liền nhận ra người đến là ai, hơn nữa bởi vì thường thấy khuôn mặt này, nên cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ khoanh hai tay, nhàn nhạt hỏi một câu: “Ngươi sao lại đến?”
“Nửa tháng không gặp, ta nhớ ngươi.” Chương Hoa cười một cái ngọt ngào, giả vờ nhu mì mà nháy mắt một cái.
Tố Tu lại hoàn toàn không thấy nhu tình mật ý của hắn, trực tiếp đưa tay đóng cửa.
“Đợi một chút!” Chương Hoa vội nghiêng người, cố gắng chen vào cửa, kêu lên, “thật ra hôm nay ta đến là tặng quà cho ngươi.”
“Ta không cần.” Vừa nói, trên tay tiếp tục dùng sức, hoàn toàn không để ý đến người đang bị kẹp ở giữa hai cửa.
Chương Hoa đau đến kêu oa oa, vội vàng giơ hộp gấm cầm trong tay phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-chi-nhu/3073476/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.