*Đây là một đặc điểm của loài phượng hoàng, chúng chỉ sống ở trên thân cây ngô đồng
Trên vỉa hè của tòa soạn.
Xe vừa dừng, Tô Quý liền đè lại bả vai của An Tống, "Chờ đã."
"Chuyện gì vậy?"
Tô Quý liếc nhìn vỉa hè bên ngoài cửa sổ với ánh mắt sắc bén, "Tô Tây cũng làm việc ở đây?"
An Tống theo tình thế nhìn lướt qua, bình tĩnh giải thích: "Cô ấy là nhân viên thực tập ở bộ phận phát hành."
"Hừ. "Tô Quý khẽ hừ mũi một tiếng, có vẻ rất bình tĩnh nhưng trong mắt lại nổi lên một làn sóng kỳ lạ, "Khi nào xong việc nhớ gọi cho chị, chị tới đón em."
An Tống nhìn lại vẻ mặt của Tô Quý, nói: "Cô ấy là em..."
"Chị biết cô ấy là bạn cùng lớp của em, chỉ cần hòa thuận là được." Tô Quý một bên nói, một bên mở hộp đựng đồ lấy ra một cây kẹo mút, "Nhưng nhớ là đừng nói quá nhiều về gia đình của chính mình, giảm bớt được việc bị người khác truyền ra tin đồn, vô cùng chán ghét."
An Tống mở cửa xe, quay đầu nhìn lại Tô Quý, "Em không ngốc..."
Tô Quý cười giễu cợt một tiếng, xua tay giục nói: "Đi nhanh, đi nhanh, chị phải về nhà ngủ bù rồi."
Nửa phút sau, An Tống nhìn đèn sau xe dần dần đi xa, thở dài đi một hơi liền đi vào tòa nhà tạp chí.
Tô Quý và Tô Tây là chị em họ cùng dòng dõi, nhưng bởi vì một số nguyên do mà họ rất ít khi qua lại với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528087/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.