*Thiết cốt nhu tình: nhẹ nhàng tình cảm
Ở phía bên kia, trong phòng khách của ngôi nhà chính ở sân trước, toàn thân Dung lão phu nhân là bộ trang phục thời Đường đang ngồi trang trọng trong đại sảnh, trên cổ tay còn đeo chuỗi tràng hạt, khá uy nghiêm nói: "Tiểu Vãn, để A Kỳ đưa cháu đi dạo xung quanh, bà với Tiểu Cửu nói chút chuyện trước. "
Văn Vãn đầy áy náy nhìn Dung Thận, sau đó ưu nhã đứng dậy, "Được, cháu không đi xa, có chuyện gì bà cứ để quản gia Lý gọi cháu."
Câu nói "Cháu không đi xa" dường như có ý nghĩa gì đó.
Người đàn ông liếc nhìn bóng dáng cô gái đi ra khỏi phòng khách, một lát sau uể oải đỡ trán, trầm giọng trêu đùa: "Trời mưa to như vậy, bà còn đi ra ngoài, không sợ bị thấp khớp đau nhức sao?"
Dung lão phu nhân khẽ ậm ừ, cười nửa miệng: "Buổi sáng Tiểu Vãn đi cùng bà đến bệnh viện. Vừa vặn cách đây không xa, nên tiện thể qua để tránh mưa."
Đối với cái cớ của Dung lão phu nhân, người đàn ông không tỏ rõ ý kiến.
Bà cháu mỗi lần gặp mặt không thể tính là giương cung bạt kiếm, nhưng không khí cũng không thể coi là hòa thuận.
Dung lão phu nhân cầm lấy chuỗi hạt gảy hai lần, sau một hồi thở dài, bà giảng đạo nói: "Cháu nhìn cháu xem, Tiểu Vãn người ta khó lắm mới tới một lần, không nói đến thái độ tiếp đãi khách cơ bản, nhưng cháu cái bộ dáng xa lạ lãnh đạm này trông có hợp tình hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528052/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.