Buổi trưa, An Tống và Dung Thận tìm quán ăn gần đó ăn cơm.
Khu vực này thuộc đường Hoài Nam, rất gần chung cư Hương Chương.
Người đàn ông rửa rửa cái ly, cầm ấm trà lên nhìn An Tống nói: "Chung cư ở ngay bên kia đường. Tuần sau để Trình Phong dẫn em đi vòng quanh làm quen với môi trường trước."
An Tống thử từ chối lười đề nghị của anh, "Tôi tự đi dạo cũng được, anh bình thường ra ngoài cần..."
"Tiểu An..." Giọng điệu của Dung Thận mang theo ý cười, câu đôi môi cắt đứt lời cô.
Cách gọi này, được từ từ được thốt ra bởi giọng nói từ tính và trầm thấp của người đàn ông, An Tống bất giác ngậm chặt miệng.
Số lần bác sĩ Dung gọi tên của cô chỉ đếm trên đầu ngón tay, đổi lại là "Tiểu An" thì trước nay chưa từng có.
Cách gọi gần giống với một biệt danh, vô hình trung vô tình rút ngắn khoảng cách kính trọng vốn có.
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ đối diện, sau hai ngày gần gũi, vẻ u ám giữa hai lông mày của cô mờ đi không ít, cảm xúc tràn đầy trong đôi mắt cũng rõ ràng phản chiếu đường nét của anh.
Hai người đối mặt, Dung Thận rũ mắt xuống nhấp một ngụm trà, giọng điệu càng trở nên ổn định ôn hòa, "Trước mặt tôi không cần câu nệ như vậy, sau này bỏ kính ngữ đi."
An Tống kinh ngạc đáp: "Tôi không câu nệ..."
Ngược lại, cảm giác lớn nhất của cô khi đứng trước bác sĩ Dung chính là thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528034/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.