Gần đến giữa trưa, An Tống đi tắm xong, vẻ mặt khó chịu ngồi xuống ghế, cọ vào đệm sau lưng, ngón tay cũng gãi quanh vai vài cái.
Lưng rất ngứa, tắm xong cũng không thấy đỡ.
Có vẻ bị dị ứng rồi.
An Tống bực bội rũ bỏ mái tóc dài ướt đẫm, mở điện thoại di động lên tìm được ứng dụng chuyển phát nhanh, đặt một đơn thuốc chống dị ứng.
Khi người ta buồn bực, họ có xu hướng suy nghĩ lung tung.
An Tống quay đầu nhìn mây mù mịt ngoài cửa sổ, tự hỏi không biết có phải mình lại mắc bệnh gì không biết không?
Cô tuy có bệnh về tâm lý, nhưng thắng ở tuổi trẻ, tính chất cơ thể và sức đề kháng vẫn rất tốt.
Nãy cùng bác sĩ Dung lĩnh chứng xong liền đổ bệnh luôn, lão hoàng lịch một chút cũng không chuẩn.
Cũng qua hai mươi phút sau, An Tống nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng.
Cùng lúc đó, quản gia Lý cũng nhận được tin tức, vội vội vàng vàng đến nhà chính tìm Dung Thận nói rõ sự tình.
"Thuốc gì?" Người đàn ông cau mày, trong đôi mắt sâu lộ ra chút lãnh ý.
Quản gia Lý hiểu có nửa lắc đầu, "Người giao hàng nói rằng phải tự mình ký tên, có lẽ đó là thuốc kê đơn. Ngài Cửu, cô An có phải là không thoải mái không?"
Dung Thận mím môi mỏng, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống không nói lời nào bước ra khỏi phòng khách.
.....
Tòa nhà kiểu phương Tây tách rời, khi An Tống đến bước lật tờ hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528022/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.