An Tống mở to hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, chỉ cảm thấy đầu óc nặng nề, không phân biệt được đâu là mộng đâu là thực.
Cô mơ thấy mình bị ốm rồi, mẹ cô đã làm cho cô một món sữa trứng yêu thích, còn dặn đi dặn lại Tiểu Tê không được làm ồn cô.
Quá chân thật, thật đến mức khiến trái tim cô như thắt lại, đôi mắt đỏ hoe kêu một tiếng "Mẹ ơi"...
Căn phòng trống không, không ai đáp lại.
An Tống mím khóe miệng, cưỡng chế hơi ẩm trên mắt.
Một lúc sau, cô chống người và muốn ngồi dậy, nhưng vừa di chuyển, một vật gì đó trên đầu cô rơi xuống sàn.
Đèn trong phòng ngủ còn chưa bật, An Tống cũng không nhìn ra được là gì, cùng lúc đó, người ngoài hành lang nghe thấy động tĩnh, cửa bị đẩy ra cái rầm, "Phu nhân?"
Ánh sáng rực rỡ tràn vào qua khe cửa, đối phương ngược lại ánh sáng, nghe giọng nói là Lăng Kỳ.
An Tống vẫn giữ nguyên động tác đứng dậy, giọng nói có chút vô lực, mang theo âm mũi khàn khàn, "Mấy giờ rồi?"
"Mười giờ mười lăm." Lăng Kỳ bước vào phòng thuận tay bật đèn, "Cô thấy khá hơn chưa?
Cô nhặt túi nước đá trên mặt đất lên, cầm lấy nhiệt kế đo trán trên bàn đầu giường, "Nào, đo nhiệt độ trước đã."
An Tống không động đậy, để Lăng Kỳ đo nhiệt độ cho cô.
Nhiệt độ cơ thể là 37,2 độ, cuối cùng cũng bình thường rồi.
An Tống sờ sờ cái trán lạnh lẽo, mới nhận ra thứ rơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528004/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.