Chỗ ngồi trong phòng hòa nhạc nhiều như vậy, thế mà bên trái bên phải An Tống lần lượt là bác sĩ Dung và Văn Vãn, trùng hợp không thể trùng hợp hơn.
Bên này, An Tống và Dung Thận thì thầm to nhỏ, điều này đã sớm thu hút sự chú ý của Văn Vãn.
Cô ấy có chút tò mò thăm dò một chút, cách qua An Tống, trong nháy mắt nhận ra bóng dáng thương nhớ đó.
Nói không ngạc nhiên là giả rồi.
Ít nhất thì trong trí nhớ của Văn Vãn, anh Cửu không phải là kiểu người học đòi văn vẻ, việc trực tiếp tham dự buổi hòa nhạc... thì lại càng chưa từng có.
Không lâu sau, hiệu quả màn biểu diễn piano tuyệt vời của Dịch Kha nhanh chóng quét qua mọi ngóc ngách của hội trường.
An Tống nghe rất nghiêm túc, ngón tay vô thức chuyển động theo nhạc trên đầu gối.
Trong số ba người ngồi cạnh nhau, có lẽ cô là người duy nhất thực sự thích thú với âm nhạc.
Hai giờ sau.
Dịch Kha đàn bản "Flight of the Bumblebee", không khí được đẩy lên cao trào, kết thúc buổi biểu diễn với những tràng pháo tay nồng nhiệt.
Lúc tan cuộc, đèn bật sáng.
Các khán giả ở hàng sau tốp năm tốp ba rời đi, trong vòng vài phút đã đi gần nửa.
Lúc này, Văn Vãn đứng lên, nhẹ nhàng nhìn Dung Thận, "Cửu..." anh.
"Đang tìm gì vậy?" Người đàn ông đột ngột mở miệng, thình lình chặn lại những lời cô định nói.
Văn Vãn nhìn theo tầm mắt của Dung Thận, liền nhìn thấy An Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527996/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.