Sau một khắc, Dung Thận vững vàng bước vào phòng khách.
Phong thái của người đàn ông vẫn luôn đâu vào đấy như thế, cởi áo khoác, xắn tay áo, cong thắt lưng ngồi xuống.
Một loạt động tác của anh đều lọt vào mắt An Tống, cô có thể đọc thầm ra, như thể đã sớm ghi nhớ trong tiềm thức.
Lúc này, An Tống đang ngồi xổm cách ghế sô pha không xa, lâu lâu lại vuốt ve An An.
Cho đến khi người đàn ông ngồi xuống, cô vẫn không phát ra tiếng động, như thể vẫn còn dư vị gì đó.
"Muộn như vậy còn không nghỉ ngơi, định chơi với nó đến khi nào?" Dung Thận ngồi trước bàn cà phê bấm nút đun nước sôi, thời điểm anh ngước mắt lên, ánh mắt không nghiêng lệch liếc hướng cô.
Giọng nói của người đàn ông rất bình thường, trầm thấp và từ tính.
An Tống gãi gãi cái đầu nhỏ của An An, nhẹ giọng đáp: "Em không buồn ngủ lắm, buổi trưa ngủ nhiều rồi."
Dung Thận nhìn động tác nhỏ xoa đầu chó bừa bãi của cô, trên môi nở một nụ cười không rõ tư vị.
Mặc dù tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng chi tiết nhỏ như vậy vẫn phản bội lại sự ngụy trang của cô ấy.
Trong phòng khách vốn dĩ yên tĩnh, dần dần vang lên tiếng ấm đun nước.
Người đàn ông thì thào điều gì đó, nhưng An Tống không nghe rõ.
Cô nghiêng đầu đứng dậy, tiến lên hai bước, "Bác sĩ Dung, anh nói cái gì?"
"Đến ngồi đi." Dung Thận ra hiệu về phía ghế sô pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527961/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.