An Tống trầm tư trong chốc lát, rốt cục vẫn là đè lại ham muốn chia sẻ.
Cảm xúc về mối tình đầu của con gái vẫn luôn rất khó diễn đạt, ngoài sự ngại ngùng, còn có một loại tâm lý độc chiếm luôn quấy phá.
Không muốn chia sẻ những thứ nhỏ bé của họ với người ngoài, chỉ muốn một mình tận hưởng những ý niệm tuyệt đẹp và tươi sáng này.
Một lúc sau, chiếc xe dừng lại trước hàng rào của ngôi biệt thự xếp chồng.
Lăng Kỳ và An Tống cùng nhau kéo vali xuống, sau đó hai người đứng trước cổng đưa mắt nhìn nhau.
"Phu nhân, cô nhìn tôi làm gì, nhập mật mã đi."
An Tống liếc xéo, khuôn mặt vô tội, "Tôi còn tưởng rằng cô có."
Lăng Kỳ ngửa đầu nhìn lên trời, đầu ngón cọ cọ mặt đất, suy nghĩ ba giây xong, đề nghị: "Hay là... cô gọi cho boss hỏi xem?"
An Tống cảm thấy khả thi, lấy điện thoại ra, đi tới bên cạnh, "Ừ, vậy tôi hỏi anh ấy xem."
Lăng Kỳ: "?"
Gọi cuộc điện thoại hỏi mật khẩu, có cần đi bộ hơn chục mét để tránh cô ấy không?
Ở bên kia, An Tống đi đến rất gần hàng rào, đưa điện thoại lên tai, chờ người đàn ông nhận cuộc gọi.
Thời gian hơi lâu, hơn mười giây trôi qua, vẫn không có người trả lời.
An Tống nghĩ thầm, có lẽ là anh bận rộn, xem ra hôm nay trở về không rồi.
Ngay khi âm thanh nhắc nhở gần như tự động cúp máy, giọng nói ấm áp và từ tính của người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527932/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.