Dung Thận cau mày, tạm thời đặt công việc trong tay xuống, "Chuyện gì vậy?"
Lăng Kỳ nhìn ra sự thiếu kiên nhẫn trên khuôn mặt người đàn ông, không dám tiếp tục dông dài, nói thẳng: "Tên công ty của phu nhân đã được quyết định rồi, gọi là Dung An Technology. Dung của anh, An của cô ấy."
Nói cũng kỳ quái, người đàn ông vốn là cau mày lạnh lùng, nghe thấy thanh âm thì lông mày giãn ra, sắc mặt lập tức thay đổi, "Ừm."
Thấy vậy, Lăng Kỳ gãi đầu, tiếp tục: "Còn nữa, hình như phu nhân có hẹn buổi chiều uống cà phê với Văn Vãn."
"Văn Vãn hẹn cô ấy?"
Lăng Kỳ nghĩ rồi trả lời: "Tôi không biết ai đã mời ai, nhưng..."
Cô suy nghĩ một chút, vẫn là truyền lại câu hỏi cùng sắc mặt vừa rồi của An Tống.
...
Đồng thời, An Tống đã trả lời Văn Vãn trên WeChat, bày tỏ lời xin lỗi vì không thể gặp cô ấy như đã hẹn.
Tin nhắn WeChat của Văn Vãn được gửi sau bữa tiệc tối qua, nhưng An Tống say rượu nên không đọc, vì vậy cô đã trì hoãn trả lời cô ấy cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, trước khi người bên kia có thể trả lời, Dung Thận đã bước vào phòng khách của biệt thự.
An Tống theo bản năng tắt màn hình điện thoại, "Sao anh lại ở đây?"
Người đàn ông bước bước dài đi tới, bên môi mang theo nụ cười nhàn nhạt, "Không phải nói muốn mang đồ trở về, thu dọn đồ đạc xong chưa?"
An Tống bĩu môi, "À, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527835/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.