Dung Thận chậm rãi bỏ áo khoác xuống, xắn ống tay áo sơ mi đến tận cánh tay, đi đến trước mặt An Tống, giọng nói trầm thấp dịu dàng, "Mới gặp một lần đã nhìn ra khí chất cùng phong thái rồi hả? "
An Tống giương mắt ngẩng đầu nhìn anh, luôn cảm thấy trong giọng điệu dịu dàng của anh ẩn giấu một chút không vui khó thấy.
Chỉ là không rõ ràng và không phân biệt được rõ ràng thôi.
"Cũng không quá tò mò, em chỉ muốn biết thôi." Cô ngửa người ra sau, bắt lấy hai ngón tay của Dung Thận lắc lắc, "Anh ấy và chị cả... bạn trai à?"
An Tống nói mấy chữ cuối cùng có chút mơ hồ.
Nếu nói đến nam nữ, không khí do sự va chạm giữa họ tạo ra... không những không có tia lửa giữa những người yêu nhau mà còn chứa đầy mùi thuốc súng vô thanh, điều này vô cùng kỳ lạ.
An Tống không phải là người tọc mạch, ít khi quá nhiệt tình với chuyện của người khác.
Có lẽ bởi vì Dung Nhàn là người nhà họ Dung, ấn tượng đầu tiên mà cô ấy mang lại cho mọi người là quá chín chắn, vui buồn không hiện rõ ràng, nhưng trước mặt Tiêu Minh Dự, sự khiển trách lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn của cô ấy tương phản cực độ.
Sự kết hợp của những tính khí không nhất quán này khiến An Tống không khỏi muốn khám phá.
Phòng khách im lặng vài giây, người đàn ông trước mặt đã ưu nhã ngồi xuống.
Ánh mắt An Tống nhìn theo, hồi lâu không nghe thấy tiếng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527827/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.