Sau khi hai chị em rời đi, căn biệt thự rộng lớn lập tức trở nên vắng vẻ.
An Tống và Tiêu Minh Dự không quen biết lắm, ít nhất không đến mức có thể nói cười vui vẻ.
May mắn thay, Lăng Kỳ ở lại, làm cho bầu không khí trong phòng khách bớt kỳ lạ.
"Phu nhân này, kế hoạch của cô đến đâu rồi?"
Lăng Kỳ không biết từ đâu tìm được một quả táo, cắn một miếng, vừa ăn vừa hỏi.
An Tống nói tối nay sẽ xong, sau đó nhìn Tiêu Minh Dự hỏi: "Anh Tiêu, tối nay anh có muốn ở lại ăn cơm không?"
Mặc dù cô không biết chi tiết, nhưng anh Cửu nói rằng rồi, có chuyện gì thì tìm Tiêu Minh Dự, rõ ràng là coi anh ấy như là người của mình rồi. Hơn nữa anh ấy cũng không có ý định rời đi, An Tống cũng khó đuổi người đi.
Tiêu Minh Dự nhéo giữa lông mày của mình, ho khan hai lần rồi nói: "Ừm, tôi làm phiền em gái rồi."
An Tống: "???"
Cô ngơ ngác nhìn Lăng Kỳ, đang cầm quả táo trên tay, cũng tỏ vẻ hoang mang.
Làm thế nào mà anh ấy xưng em gái tỉnh bơ thế kia?
An Tống không phải là người nhiều chuyện, mặc dù cảm thấy đột ngột, nhưng nhớ lại sự tương tác giữa Tiêu Minh Dự và Dung Nhàn, cũng có thể chấp nhận.
Một lúc sau, đầu bếp đến nấu rất đúng giờ.
Tiêu Minh Dự dường như đã uống hơi nhiều, khuôn mặt đẹp trai hơi say mờ mịt.
Anh đặt ly rượu xuống đi vào bếp, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527798/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.