An Tống theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía người tới, đột nhiên nhìn thấy người đàn ông trầm mặc mà thâm thúy ánh mắt, vô cớ cảm thấy chột dạ.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô cũng không nói những điều không nên nói, cho dù có khen Dung Yến đẹp trai cũng không hại gì chứ.
An Tống vừa định lên tiếng chào hỏi, nhưng ánh mắt của Dung Thận đã chuyển đến trên người Văn Vãn, ngữ khí hờ hững, "Lão Lục có việc, tôi nhờ người đưa em về khách sạn được không?"
Văn Vãn do dự nhìn An Tống bên cạnh, lễ phép từ chối: "Không cần phiền vậy, buổi chiều em không có việc gì, vừa hay có thể đến mấy chỗ dạo một chút."
Trong trường hợp này, cô ở lại đây cũng không thích hợp.
Văn Vãn đứng dậy chuẩn bị rời đi, lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhíu mày hỏi: "Anh Cửu, hắn anh ta đi rồi sao? Vậy túi của em......"
Cô ấy không giống như An Tống, luôn coi nhẹ việc ra ngoài.
Là một quý cô thanh lịch, mỗi khi đi ra ngoài, đều sẽ phối những chiếc túi xách khác nhau tùy theo trang phục.
Mà vừa rồi khi cùng An Tống ra ngoài đi dạo, cũng không mang theo túi xách.
Người đàn ông nghiêng người, trầm giọng đáp: "Không thấy anh ta cầm đi, hỏi lễ tân của khách sạn, nếu để lại, họ sẽ cất đi cho em."
Văn Vãn hiểu ra, may quá cô vốn cung không mong Dung Yến giúp cô xách túi, trước khi đi còn lắc lắc điện thoại ra hiệu cho An Tống: "Lát nữa chị nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527771/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.