"Ồ." An Tống nhướng mày tỏ ý hiểu, "Anh không cần tới cũng được, chỉ cần nói cho em biết địa chỉ, em có thể bắt taxi đến đó."
Từ tòa nhà Trạm Châu quay lại trường để đón cô chắc chắn sẽ phải đi đường vòng, lãng phí thời gian.
Cô cũng không phải không ra ngoài một mình được.
"Không sao, chỗ ăn đã đặt cũng gần trường em."
An Tống còn muốn nói gì nữa, nhưng điện thoại trong túi người đàn ông vang lên.
Trả lời xong, anh đứng dậy đi ra khu vườn nhỏ, với tay lấy hộp thuốc lá trên quầy pha trà.
An Tống nhìn bóng dáng cao lớn trong bầu trời mờ ảo, ánh mắt lưu luyến, mím môi cười khẽ.
Đêm đó, cô không ngừng suy nghĩ tìm cơ hội để tìm hiểu người yêu cũ của Dung Thận.
Nhưng sau bữa tối, người đàn ông đến phòng làm việc, có vẻ hơi bận rộn.
An Tống không hay lúc nào cũng quấy rầy anh, cho nên đơn giản trở về phòng làm việc làm xong bài tập giáo viên giao, sau đó trở về phòng ngủ cũng đã gần mười giờ.
Gần đây, lịch trình của An Tống đã bị điều chỉnh bởi vì phải dậy sớm đi học mỗi ngày.
Gần như đã ngủ trước mười một giờ đêm.
Khi Dung Thận trở lại phòng ngủ chính, liền thấy An Tống ôm chăn chìm vào giấc ngủ say.
Tư thế ngủ của cô gái nhỏ vẫn là một dấu hiệu của sự bất an.
Hai tay ôm chăn, má vùi vào trong góc chăn, nhưng... khác với trước đây, đêm nay cô ôm cả đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527752/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.