Khi An Tống thoát khỏi triệu chứng quấy nhiễu, cô phát hiện mình đang ở trong một căn phòng đơn giản, dựa vào vai Dung Thận, hơi thở tràn ngập mùi thơm trong trẻo quen thuộc.
Cảm giác tê cứng chân tay rõ ràng đến mức không cần nghĩ cũng biết xảy ra chuyện gì.
Cô không còn sức lực, lồng ngực ngột ngạt khó chịu.
"Tốt hơn chưa?"
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông từ đỉnh đầu cô truyền đến, cô nhắm hờ mắt, khàn giọng nói: "Đã lâu không trải qua rồi..."
Bản thân An Tống cũng không nhớ rõ lần trước mình có triệu chứng chính xác là khi nào.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy bố cô vừa rồi, một số hình ảnh chôn sâu trong ký ức của bản thân lại ùa về.
Gặp lại nhau sau một thời gian dài xa cách sẽ luôn tác động đến nhiều cung bậc cảm xúc đan xen trong mình.
Một chiếc cốc giấy chứa đầy nước ấm xuất hiện trước mắt, trong giây tiếp theo được những ngón tay mảnh khảnh đưa lên môi.
An Tống nhấp một ngụm, nhướng mi nhìn người đàn ông, "Bố... em đâu?"
"Trình Phong đang cùng ông ấy thu dọn đồ đạc." Dung Thận đặt tay lên đỉnh đầu cô an ủi: "Nếu không muốn sau này lại có triệu chứng xảy ra, nhất định phải học cách buông lỏng trong mọi việc. "
Mặc dù An Tống lại rơi vào trạng thái tróc tách tình cảm, nhưng cũng có phần ngoài ý muốn.
Nhưng khi nghĩ một cách cẩn thận, cũng có lý.
Ngoại trừ người mẹ đã khuất và em trai, gốc rễ thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527735/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.