Người vừa nói là Dung Dịch, xếp thứ bảy trong các anh chị em.
An Tống nhìn đối phương không chút xao động, còn chưa kịp nói chuyện, Dung Nhàn đã đem một đĩa củ cải muối đặt ở trước mặt Dung Dịch, "Món này ăn rất ngon, lão Thất ăn nhiều một chút."
Trong lúc đó, những người trên bàn nhìn chằm chằm vào đĩa củ cải muối với những biểu cảm khác nhau.
Tiểu bối được bởi nhà họ Dung nuôi dưỡng ra cư nhiên không phải là bao rơm.
Một đĩa củ cải muối, rất dễ nghĩ đến câu tục ngữ: ăn củ cải mặn lại lo nhạt*.
*Nghĩa đen là khi ngâm củ cải phải cho nhiều muối hơn, như vậy mới bảo quản được lâu và không dễ hư, ám chỉ những người tọc mạch thường không hiểu sự thật.
Đây là ám chỉ rằng Dung Dịch đang lo chuyện bao đồng chứ còn gì.
"Ừ, mùi vị thật ngon." Dung Dịch bình tĩnh gắp một miếng củ cải, vừa ăn vừa bình luận.
Mọi người ở đây đều có thể thấy rõ tình cảm và sự bảo vệ của Dung Nhàn dành cho An Tống.
Càng chứng thực suy đoán trước đó của tất cả mọi người, cũng không dám nói ra, phỏng chừng phu nhân của Dung Cửu đúng là một người bình thường không có gia thế.
Cái gọi là gia đình quan cao có lẽ là một sự che đậy, hoặc một mánh lới dùng để lừa gạt mọi người.
Với những định kiến sẵn có, những người cùng bàn nhìn Dung Thận với nhiều thiện cảm và chế giễu hơn.
Đệ nhất danh viện tốt như thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2527722/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.