Tuy nói tôi đã chuẩn bị cho việc Chu Tình ghé thăm, nhưng tuyệt đối không ngờ 8h sáng nàng đã gọi điện đến. Vì đêm trước có chút “kịch liệt”, tôi ngủ thật sâu. Thẳng đến khi mơ hồ nghe chuông điện thoại vang, tôi mới giật giật cánh tay đẩy người bên cạnh.
Anh cũng không tỉnh hơn tôi bao nhiêu, lọ mò vươn tay sờ hộc tủ, mơ mơ màng màng bắt điện thoại, cố gắng thanh tỉnh: “Là Y Sâm, xin hỏi ai vậy?”
Một giọng nữ do dự vang lên, là tiếng Trung: “Ân? Xin hỏi …. đây là số của Đỗ Chấn Hàm phải không?”.
Quân Sâm bị câu hỏi của đối phương thức tỉnh hơn một nửa, chậm rãi ngồi dậy, mày hơi nhíu, bắt đầu sửa giọng quốc ngữ: “Cô là….?!”.
– “Chu Tình”. Đối phương tự giới thiệu, nhìn tôi hoang mang mở mắt, anh nhún vai, khẽ thở dài: “Tiểu Tình, tôi là A Sâm”.
– “Ách, A Sâm?”.
– “Chấn Hàm cầm nhầm di động của tôi”. Lí do này cũng không cao minh lắm, “Khoảng 10h cô gọi đến văn phòng công ty sẽ gặp được cậu ấy”. Sau đó anh thành thục đọc số điện thoại cho đối phương, “Ân, hảo …. gặp cô sau”.
Đợi anh cúp điện thoại, tôi cũng đã ngồi dậy, mắt dù nhập nhèm buồn ngủ nhưng vẫn muốn cười: “Anh nói dối cũng không ăn khớp nữa — tỷ như, biết em cầm nhầm di động, vậy còn bắt điện thoại của em làm gì? Rồi cuối cùng lại tự xưng tên tuổi”. Đương nhiên, anh làm như vậy cũng tốt, nếu đầu ngày, để người khác biết được thanh niên trai tráng mặt trời lên hơn cây sào vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-ha/2424473/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.