Nửa đêm, tôi mơ màng tỉnh giấc, cảm giác bên người có chút trống trải, tôi lười biếng hé mắt nhìn sang bên cạnh, lại thấy Quân Sâm đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Nằm thêm vài phút cũng không thấy anh quay lại, tôi có chút buồn bực, vì thế vội vàng choàng áo ngủ đi ra.
Từ trên lầu nhìn xuống có thể thấy phòng ăn le lói ánh sáng, tôi chống hai tay lên lan can, vô thanh vô tức nở nụ cười. Bụng đã bắt đầu phát ra tiếng kháng nghị nho nhỏ, tôi đứng thêm chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định xuống lầu.
Ngọn đèn mơ ảo chiếu rọi lên từng đường nét khuôn mặt nhu hòa của Quân Sâm, anh không mặc áo, thân hình cao nhã rắn chắc hệt như con báo đốm, lúc cánh tay di động, sau lưng sẽ vẽ lên đường cong hoàn mỹ, thân thể Quân Sâm rất khỏe mạnh, có khi thật sự … trời ạ, tôi rốt cuộc đang nghĩ gì chứ!
Quân Sâm đang ăn phần lẩu vừa mới hâm nóng, khóe miệng nhẹ nhàng hé mở, thái độ chăm chú vào phần ăn tựa hồ chưa từng có gì phát sinh trong đêm nay. Tôi tò mò với thần thái quái dị của anh: “Anh ăn gì mà phải miên man như vậy?
Quân Sâm đương nhiên bị tôi dọa, quay đầu cười thành tiếng, cũng xấu xa hỏi lại: “Anh hiện tại nghĩ gì, em muốn biết không?”
– “Tốt nhất là anh im lặng đi”. Tôi vội vàng ngăn cản những phát ngôn kinh thiên động địa của anh.
Quân Sâm thuận tay đưa bát đồ ăn trên tay cho tôi: “Ăn chút đi, hơi nóng. Trên bếp còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-ha/2424463/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.