Tôi hi vọng bản thân có thể thẳng thắn chút ít, không cần lòng vòng quanh co: “Đến Mĩ khi nào?”
– “Hai ngày trước, đến NewYork gặp nhà thiết kế”. Ánh mắt hắn như nhìn thấu hết thảy, đột nhiên như lột trần tôi, “Nguyên lai quyết tâm của cậu đã sớm đạt được thành quả, là tôi lạc hậu không biết”
– “Trước kia chúng ta chỉ là—- thiếu một vài hiểu biết cơ bản và những cuộc trò chuyện cùng nhau”
– “Tôi đồng ý với ý kiến này”. Hắn cười, nụ cười đạm đạm như vậy, ẩn chứa cảm giác bất động thanh sắc, “Nếu có cơ hội trò chuyện nhiều hơn, chúng ta có thể hòa hợp”
Tôi dần dần bình thường, “Nếu đến Stanford thì nhớ báo tôi biết, tôi dẫn anh đi gặp vài nhân vật đầu ngành”
– “Cảm ơn”
Dwight đứng bên cạnh làm cảnh, nghe chúng tôi nói thứ tiếng Trung hắn không hiểu, nhưng vẫn hưng phấn: “Quân Sâm, làm ơn cân nhắc đề nghị của tôi, chúng tôi phi thường mong chờ cơ hội được hợp tác với anh”
Bọn họ tựa hồ đã đàm đạo…. rất sâu vấn đề, nếu tôi không nghe nhầm, thì giám đốc nghệ thuật của tôi vừa đề cập đến hai từ ‘hợp tác’
– “Nếu Chấn Hàm cần, tôi sẽ cân nhắc”. Hắn không chút để ý cảm xúc của tôi trả lời, hơn nữa còn gọi tên tôi thân mật vậy, “Tôi phải đi rồi”. Hắn liếc tôi một cái, bảo trợ lí đưa danh thiếp cho Dwight, “Có gì điện thoại đi, chào”
Dwight bị ân huệ nho nhỏ của người ta làm ngu muội, cơ hồ là lệ mênh mông lăng lăng nhìn bóng lưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-ha/2424432/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.