"Hoa Ly, ngồi im nhé!"
Thanh âm ôn nhu, Huân Bạc với lấy chiếc khăn trên kệ lau người, từng nơi đều bị hắn thu hết vào trong đôi ngươi, nhục nhã đến mức gương mặt cô bao phủ một màu xám xịt.
Da thịt mềm mại nổi từng tầng da gà nhạy cảm, hắn nhìn mà ngoài ý muốn cười khẩy, luồn khăn qua kẽ nách, che đi thân thể kiều diễm. Trông hình dáng này cô lại có sức hút hơn, thật khiến hắn khó khăn đè nén dục vọng.
Người anh em thức dậy không biết bao nhiêu lần, hắn chú ý đến khuôn mặt đang nhắm chặt mắt, từ lúc tắm đến giờ cô vẫn như thế, chẳng nhìn hắn lấy một lần.
Trong lòng dâng lên sự khó chịu, hắn chống tay vào thành tường, cúi sát vào vành tai ửng hồng có chút lành lạnh, thở một hơi nóng rực, u trầm không vừa ý, yêu cầu.
"Mở mắt ra đi."
- Không...
Ý thức từ chối nhưng cơ thể không thể kháng cự, hơi thở vừa nóng vừa lạnh dọa cho Hoa Ly run rẩy như chú chuột mắc mưa, chầm chậm hé mở đôi mắt anh đào đáng thương.
Gương mặt tuấn tú như thiếu niên trẻ tuổi đập trực diện vào tầm mắt, pha thêm chút kí cương nghiêm nghị của một Thống Đốc như muốn nuốt chửng tâm trí của Hoa Ly.
Cô nuốt một ngụm khí lạnh, đồng tử lúng liếng nhiễm nước trong mắt, má môi phiếm hồng, mấp máy tự dưng không thể thốt thành tiếng.
Tựa hồ bị câm như nàng tiên cá trong truyện cổ tích, đáng thương mà lại pha vào chút hoa nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793820/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.