"Huân Bạc, anh có biết anh đang nói gì không?"
Giọng lanh lảnh chói tai, Trịnh Hà Anh uất ức chưa từng có, cô ta yêu thích hắn lâu như vậy hắn lại vì một cô gái xa lạ mà từ bỏ mối hôn sự tốt.
Trịnh Hà Anh vừa nhìn vẻ bề ngoài đã đánh giá cô gái kia là hạng người thấp kém, chẳng có địa vị tiền tài, cốt cách nghèo hèn lộ rõ ra gương mặt. Ngoài nhan sắc mê đắm lòng người thì còn có thứ gì hơn cô ta ?
Nghĩ đến đó, máu điên dồn lên đến não, Trịnh Hà Anh ghét nhất là những cô gái có nhan sắc vượt bậc hơn mình, đã thế còn ra vẻ yếu đuối để đàn ông che chở.
Chính cái loại phụ nữ vô tích sự này lại có thể cướp mất vị trí quan trọng trong trái tim người cô ta yêu, làm sao cô ta có thể nhẫn nhịn cho qua ?
Trịnh Hà Anh đến gay gắt nói ra suy nghĩ.
"Huân Bạc, anh chỉ nhất thời yêu thích vẻ xinh đẹp của cô ta thôi đúng không?"
"Em có địa vị, nhan sắc không thua kém, chúng ta lấy nhau thì sự nghiệp của anh sẽ càng lên cao hơn nữa.
Chỉ cần anh nối lại hôn ước, em sẽ bỏ qua tất cả việc sai trái trước kia của anh!"
Như người trách tội ban một chút từ bị cho kẻ bị tội, làm cho sắc mặt của Huân Bạc càng thêm tối đen, lỗ tai nhất thời lùng bùng nghe không lọt. Đây chẳng phải là đang nhục mạ hắn sao ?
"Hoa Ly, im lặng, cấm phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793810/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.