Hoa Ly im lặng không muốn nói, môi mím chặt đầy mất mát kìm nén nước mắt, đôi ngươi đen tuyền như ẩn như hiện lại chuyện cũ như một thước phim làm cho tâm trí não nề, kéo theo hơi thở cũng có phần trì trệ.
Trịnh Ý quan sát biểu cảm, hiểu tâm tư khó xử của Hoa Ly, nếu đặt bà là trường hợp của cô, chắc chắn sẽ không tha thứ cho kẻ đã hại đời mình, còn bức ép phải trở thành vợ hắn.
Ám ảnh khi xưa chưa kịp nguôi ngoai lại tiếp đến bi kịch thứ hai, Hoa Ly là cô gái mong manh như thủy tinh mỏng, nói không chừng nước mắt không rơi nhưng lòng là bể mặn tang thương.
- Cầu xin sự tha thứ ?
- Hạng người như thế còn mong được tha thứ sao ?
Trịnh Ý phải tự sỉ vả cho độ mặt dày của bản thân, cảm thấy hổ thẹn với Hoa Ly vô cùng, bà cũng không nói nữa, im lặng để cô gái được yên tĩnh.
Lúc này, Huân Bạc cũng vào phòng khách, theo sau hắn là Hưu An, hắn rảo bước rất nhanh đến chỗ hai người phụ nữ, hướng mắt lãnh lệ hàn ý vào cô gái nhỏ.
Trông sắc mặt đượm buồn của Hoa Ly nội tâm hắn lại bức bối, giọng sắc lạnh nói.
"Đưa Thống Đốc phu nhân về phòng đi!
Cho Hương Lan tới chăm sóc cô ấy!"
"Vâng thưa Thống Đốc!"
Trịnh Ý không giữ người, Hưu An đích thân mời Hoa Ly rời khỏi phòng, bước chân của cô cực kì chậm chạp, như không tình nguyện.
"Thống Đốc phu nhân, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-do-cua-ac-ma/2793785/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.